Mỗi mẻ ủ, chúng tôi giao cả cho thời gian làm thợ.
Men thong dong nở, vị rón rén chín...
triết lí nhà ủ

Ở Ủ, chúng tôi giao phần lớn cho thời gian làm thợ. Mỗi công thức khởi đi từ lịch mùa: lộc biếc, trổ bông, chín rộ, rồi nghỉ ngơi. Chúng tôi lần theo vệt gió, hơi đất sau vụ gặt, độ nắng trên vỏ trái. Làm bằng tay, chậm như bếp nhà, đợi trái nói “đã tới” rồi mới chạm. Đi đúng lối mùa, vị tự trong và hiền, không cần tô vẽ.

Chúng tôi thử để biết đâu là vừa; ủ để cho ý chín. Giữ hồn cũ, đổi cấu trúc ít một. Nếu công thức còn chênh, cất lại cho men làm việc, hôm sau nếm lại. Một mẻ hỏng thường chỉ ra điều nên bỏ. Từ đó, lối khác mở dần: vị rõ hơn, sạch hơn, nhẹ mà sâu.

“Thử điều mới” với Ủ là một thói quen nhỏ. Mỗi ngày mở lòng trước một trái vừa tới vụ, một kiểu ủ khác, một cách ghép vị êm tay. Điều mới mẻ vẫn ở quanh mình: trong rổ chợ sớm, trong khu vườn sau mưa. Chỉ cần mở nắp, để hương bước ra; phần còn lại, ta kiên nhẫn lắng nghe mùa.

Mỗi mẻ ủ, chúng tôi giao cả cho thời gian làm thợ. Men thong dong nở, vị rón rén chín, góp nhặt hồn cây trái của mảnh đất đã nuôi mình lớn